Tình không biên giới

Khi chạy theo quyền lực tối cao đưa tạo, tuyệt đuổi theo đối tượng của mong ước, ta đã đánh mất một điều buổi tối ư quan trọng mang đến hạnh phúc – sẽ là tình thương thương. Nhờ tuệ giác vô thường, vô ngã và tương tức, ta sẽ có được cơ hội tra cứu thấy tình thương thương sống động. Vnạp năng lượng hào Pháp Antoine de Saint-Exupéry bảo rằng yêu không hẳn là ngồi chú ý nhau mà lại là cùng chú ý về 1 hướng. Theo tôi, thì tất cả họ bắt buộc quay về quan sát lại cuộc đời của mình thật sâu sắc giúp xem thử, bởi kinh nghiệm phiên bản thân, câu nói này có đúng không nào, với nếu đúng thì đúng đến mức như thế nào.

Bạn đang xem: Tình không biên giới

Mỗi bọn họ phần lớn mong muốn và ước ý muốn, vị vậy lúc yêu mến ai, ta gồm định hướng nhìn vào bạn đó với mong muốn thấy được khu vực tín đồ ấy các gì là chân, thiện nay, mỹ mà lại ta hằng kiếm tìm tìm. Ta khát vọng những gì sống động. Ta mong mỏi cầu rất nhiều gì hiền hậu, xinh xắn, xuất sắc lành. Nhiều người trong bọn họ có niềm tin rằng giả dụ kiếm tìm thấy số đông phđộ ẩm hóa học ấy vị trí bạn kia thì ta không hề thiếu thốn gì nữa cùng đang giảm đơn độc. Tất cả họ các hy vọng hóng thấy được gần như đức tính xinh tươi đó địa điểm bạn không giống. Chúng ta thường xuyên tin tưởng rằng rất ít tín đồ hội tụ đủ phần đa đức tính ấy, nên những lúc thấy phần đông đức tính ấy chỗ một bạn như thế nào kia, ta tức thì lấy lòng yêu mến fan đó, cũng chính vì ta cho là ta sẽ tìm hiểu ra rất nhiều gì là chân, thiện nay, mỹ. Phải cẩn trọng vào phương pháp tra cứu kiếm cũng chính vì tri giác ta hoàn toàn có thể sai lầm. thường thì rất nhiều gì ta cho rằng chân thực chưa dĩ nhiên thiệt sự chân thực, số đông gì giỏi lành chưa dĩ nhiên thật sự giỏi lành, hầu như gì là đẹp đẽ chưa chắc hẳn thiệt sự xinh tươi. Tình yêu thương của ta hoàn toàn có thể đang dựa vào hầu hết tri giác sai lầm để rồi sau một thời gian, ta tò mò ra rằng ta đang nhầm, cũng chính vì người ấy chưa hẳn là hiện tại thân của bàn chân, thiện nay, mỹ nlỗi ta sẽ chờ mong, cùng ta nhận định rằng fan kia vẫn bội phản, vẫn làm cho khổ ta. Ta đi tìm kiếm một bạn khác. Ta hoàn toàn có thể thất bại những lần như thế, hết người này cho bạn khác, rồi ta đâm ra stress, thất vọng, ngao ngán. Cđọng như vậy, suốt thời gian sống ta rong ruổi đi tìm một fan trong mộng.

Mới đầu ta tất cả cảm nhận rằng ta thiếu thốn đủ đường, rằng ta chỉ “vẻn vẹn nửa phần”. Rồi ta lang thang đi tìm kiếm nửa phần còn lại. Như một chiếc nồi thiếu thốn vung, ta loay hoay đi tìm kiếm “cái vung đậy”. Ta bị ám ảnh bởi tự ti tự ti rằng ta không tồn tại gì xinh tươi, giỏi lành. Mặc cảm này ở sâu vào mọi cá nhân. Ta tất cả cảm nhận rằng ta chẳng xứng đáng gì. Ta không nói ra, gồm lúc ta cũng không ý thức về điều này, tuy nhiên trong tận cùng sâu thẳm của trọng điểm thức, ta tin rằng vào ta không tồn tại gì là chân thực, là hiền đức, là xinh tươi.

Vì mong ước đã có được chân, thiện tại, mỹ nhưng mà ta nỗ lực minh chứng là ta bao gồm chân, thiện, mỹ, mặc dù chỉ sinh sống vẻ ngoài. Trong thâm nám trọng tâm, ta vẫn nghĩ rằng ta không thực sự hiền lành, đích thực xinh xắn, vì vậy ta kiếm tìm cách “cải thiện” hình thức của ta bởi mỹ phđộ ẩm, áo quần, ăn né tuyệt phẫu thuật thẩm mỹ và làm đẹp. Rồi ta học hỏi nghiên cứu và phân tích này nọ, hoặc làm cho phần lớn câu hỏi khác thường sẽ được tiếng là một trong những người dân có đáng tin tưởng, tất cả gọi biết rộng. Rồi ta từ trang điểm bằng các danh hiệu với bởi khen.

Chúng ta đang lừa dối nhau. Tự lòng lòng, ta cảm thấy ta chẳng gồm gì hiền lành, đẹp đẽ, tuy thế mặt khác ta lại thế minh chứng với mọi bạn rằng ta là hết mực thánh thiện, rất đỗi đẹp tươi, rất mực an toàn và đáng tin cậy. Cứ đọng như thế tập khí được trao truyền từ bỏ cụ hệ này cho rứa hệ không giống. Và trong những lúc lừa dối những người khác thì ta lại bị người không giống lừa dối. Chúng ta là nàn nhân của nhau. Ta make up nhằm đậy bớt các chiếc xấu của bản thân mình với người khác cũng làm cho y vậy.

Lúc thành đạo bên dưới nơi bắt đầu cây bồ đề, Bụt đang vô cùng bỡ ngỡ lúc mày mò ra một sự thực, một điều cơ mà họ cũng nên ngạc nhiên: Ngài thấy rằng tất cả bọn chúng sanh đều có từ bỏ tính chân, thiện nay, mỹ, tuy nhiên rất ít người từ biết điều đó. Ta nhận định rằng chân, thiện nay, mỹ chỉ tất cả tại một nơi nào khác, tại một fan như thế nào khác. Ta trù trừ rằng tự thân ta đã kết đúc đủ chân, thiện tại, mỹ. Vậy phải suốt cả quảng đời ta đi tìm kiếm một tín đồ nào kia nhằm bù đắp số đông gì nhưng mà ta không đủ sót. Khi thành đạo, Bụt vẫn thốt lên: “Lạ cố gắng – tất cả chúng sanh rất nhiều sẵn gồm từ bỏ tính giác ngộ tròn đầy mà không tốt biết, vậy đề xuất cđọng mãi trôi lăn uống vào sinch tử, trầm luân, khổ cực kiếp này qua kiếp khác.”

Khám phá ra rằng vào ta gồm đầy đủ các hạt tương đương của chân, thiện, mỹ, ta sẽ dừng rong ruổi search cầu. Ta đang không thể đi long dong với mặc cảm rẻ kỉm. Ta đang không thể phải lừa dối nhau, không đề xuất make up cũng chính vì ta sẽ mày mò ra chân, thiện tại, mỹ tức thì vào ta.

Chúng ta cũng tương tự phần đông con sóng với tự ti trường đoản cú ti, thấy mọi nhỏ sóng không giống đẹp nhất và mạnh bạo rộng bản thân. Nhưng ví như nhỏ sóng xúc tiếp cùng với tự tính là nước, nó vẫn nhận ra rằng nước quá thoát ý niệm xấu đẹp nhất, cao phải chăng, hơn thua kém. Đợt sóng mặc dù béo tốt nhỏ, cao tốt thấp cũng hầu như là nước. Mà vẫn là nước thì không thể mập tốt nhỏ, cao giỏi tốt, gồm kia tốt không đủ. Nước thừa thoát phần đa ý niệm, không hề sinch tử. Sóng thiệt ra chỉ cần nước với đứng bên trên cách nhìn của nước, tất cả các lần sóng các bình đẳng bởi vì bọn chúng chỉ nên nước.

Trên đời này, ai cũng không thiếu tính chân – thiện nay – mỹ dù cho là lũ ông xuất xắc đàn bà, giàu tốt nghèo, sang trọng giỏi nhát, có học thức hay không trí thức, trẻ khỏe tốt gầy đau. Vậy thì đâu chỉ có kiếm tìm tìm nghỉ ngơi bên phía ngoài nữa, bởi những gì ta tìm kiếm vốn sẵn có trong ta rồi. Tất cả bọn chúng sinh đều sở hữu sẵn từ tính giác ngộ tkhô cứng tịnh, tròn đầy. Chỉ nên trở về trường đoản cú thân nhằm tiếp xúc cùng với phần lớn gì là chân, thiện nay, mỹ, lúc ấy ta sẽ dứt bao nhiêu kiếp rong ruổi search cầu. Ta sẽ sở hữu ý thức bền vững địa điểm ta với sẽ được niềm hạnh phúc, sẽ có bình yên.

Bụt dạy dỗ rằng trong những bọn họ đều sở hữu sẵn bạn dạng tính thiện tại mà lại ta cạnh tranh đồng ý thực sự ấy trường hợp vào gia đình tuyệt tại phần làm cho ta cần tận mắt chứng kiến phần nhiều điều trái tai ngứa mắt. Phần đông chúng ta tin tưởng rằng không nhiều tất cả sự bình yên sống vị trí thao tác. Ta hại mình ko được chấp nhận. Ta không dám là chính bản thân. Ta chuyển đổi cách hành xử theo môi trường xung quanh và để được bằng lòng. Nếu hạnh phúc của ta hoàn toàn tùy ở trong vào ý kiến của không ít fan khác, ta đâu còn tự tín. Và khi không được người khác bằng lòng, ta đã gian khổ. Đây là lý do làm cho ta hy vọng đổi mới một chiếc gì khác, một bạn nào không giống. Đây chính là căn cơ của đau đớn.

Một hoa lá không tồn tại nỗi sợ hãi ấy. Nó cùng vượt qua với đông đảo hoa lá khác, hoa tím, hoa tiến thưởng, hoa đối chọi, hoa kép, dẫu vậy hoa lá ấy ko bao giờ tất cả ý bắt trước đều cành hoa khác. Xin đừng là 1 hoa lá nào khác. Xin đừng là một người nào không giống. Không rất cần được phẫu thuật thẩm mỹ và làm đẹp. Cả ngoài hành tinh đã đi đến trên đây góp mặt để các bạn biểu thị ra như thế, xinh tươi như thế. quý khách nlỗi chủ yếu bạn là đẹp lắm rồi. Bạn không cần phải được những người không giống bằng lòng. quý khách cần chấp nhận chủ yếu bản thân. Là hoa sen thì hãy cứ đọng đẹp nhất nlỗi hoa sen, chớ nạm rất đẹp như thể hoa mai. Nếu cứ nỗ lực biến đổi mình để muốn được đông đảo fan bằng lòng, bạn sẽ suốt đời khổ sở. Hạnh phúc sống động, quyền lực chân thật là trường đoản cú hiểu bản thân, đồng ý bản thân, tất cả tinh thần địa điểm chính mình.

Có một tkhô hanh niên đến Làng Mai xin xuống tóc. Anh chạm mặt không hề ít trở ngại bởi anh vô cùng mong mỏi đều người để ý mang lại vẻ lãng tử và kĩ năng của mình. Suốt đời nam giới tkhô giòn niên này ước mong được bạn khác thừa nhận. Anh tưởng rằng anh đã đồng tình Lúc thành một tu sĩ nhưng lại anh vẫn đau khổ. Lúc các bạn đồng tu truyện trò giỏi vui chơi vui mắt mà anh tới thì bầu không khí kia mất tích. Không phải họ có nhu cầu vứt bỏ anh mà lại chỉ vày anh cđọng ao ước hồ hết fan đề nghị chú ý đặc biệt quan trọng cho tới bản thân với tích điện kia khiến các người ko thấy dễ chịu.

Một ngày nọ tôi nói cùng với anh: “Con mong mỏi được thừa nhận đề nghị nhỏ cực khổ. Bây giờ đồng hồ con thử cho với tất cả tín đồ cùng với trung ương niệm không cần được thừa nhận, con hãy chỉ cần bé thôi. Nếu nhỏ thực tập chánh niệm giúp thấy những khổ cực và nhu yếu của những fan không giống vào tăng thân thì nhu cầu được xác định vào nhỏ vẫn yếu đuối đi, lúc ấy hầu như người đã tiện lợi gật đầu con. Và nếu con có công dụng và tài tía đích thực, đông đảo tín đồ sẽ nhận thấy ngay lập tức.”

Ban đầu thì sư crúc chống lại lời khulặng. Tập khí của bao năm nặng nề mà lại đổi khác. Nhưng dần dần sư crúc quên đi yêu cầu được bằng lòng. Hạnh phúc dần dần dà đã đi vào.

Ý niệm về chân, thiện, mỹ, về đầy đủ gì nhưng ta quý trọng rất có thể là chướng ngại mang đến hạnh phúc của ta. Ta tưởng tượng, tạo ra hình hình ảnh trong tâm trí cùng ta khổ cực bởi vì số đông hình hình ảnh ấy. Ta lo rằng trần thế vẫn phán xét ta. Nhưng chính nỗi sợ hãi ấy là nguim nhân tạo đau buồn chứ đọng chưa hẳn sự phán xét của dương gian. Đau khổ trọn vẹn vì chưng trọng tâm sản xuất.

Thực tập yêu mến theo lời Bụt dạy dỗ cực kỳ cụ thể. Đó là sự việc thực tập trọng điểm vô phân minh (xả) dựa vào tuệ giác vô té. Hiểu rằng tất cả số đông sự, rất nhiều thiết bị các bởi vì đông đảo sự, rất nhiều đồ dùng không giống tạo ra thành thì ta đã ngưng đi tìm kiếm một bé bạn hoàn hảo giỏi muốn cầu được thừa nhận. Ta tập chú ý mình cùng fan không giống như thế. Mọi bộc lộ trên đời trường đoản cú thân chúng hầu như nhiệm mầu và ta cũng là 1 trong bộc lộ nhiệm mầu của việc sinh sống.

Có Lúc giữa ta cùng người không có sự thông cảm. Cũng có những lúc ta bị người không giống hiểu nhầm. Nhưng ta không cần thiết phải đau khổ. Cứ sinh sống, Cống hiến và làm việc cho thong dong rồi chẳng bao lâu sau những hiểu lầm kia sẽ tiến hành gỡ quăng quật. Ta biết rõ phần lớn gì đã xẩy ra vào ta. Ta hiểu ra trọng tâm thức ta. Nếu ngày nào ta cũng đều có các ý nghĩ tích cực và lành mạnh, tốt rất đẹp, gọi biết, yêu dấu, cũng nói lời ái ngữ, cũng làm việc lành thì từ từ quý hiếm của ta đang tự hiển lộ. Có thể đề xuất những ngày, những tuần, tất cả khi yêu cầu nhiều năm cơ mà nếu ta biết rõ mình thì ta không hề phải đau đớn. Thực tập từ bỏ tìm hiểu bản thân, suy nghĩ rất nhiều ý nghĩ về lành, nói lời lành, thao tác lành đang đưa về cho chính mình niềm lạc quan và đưa hóa hầu hết Việc.

Ta nhớ là sức mạnh trung khu linh đầu tiên là ý thức (tín). Bụt, hay bất kể bậc lãnh đạo tâm linch Khủng nào không giống, không lúc nào mong mỏi chúng ta là bầy tớ, chỉ biết đặt niềm tin vào một trong những ai không giống. Bụt không muốn chúng ta chịu ảnh hưởng vào Ngài. Bụt nói siêu rõ: “Trong bé bao gồm sẵn mẫu nhưng mà nhỏ đã đi tìm kiếm.” Trong từ bỏ thân chúng ta đã bao gồm một bậc thầy để trsinh sống về dựa dẫm. Hãy đặt tinh thần vào trường đoản cú tính chân, thiện, mỹ. Phải trlàm việc về từ thân để khám phá ra điều ấy. Đó đó là bản thể của chúng ta. Đó đó là căn nguyên mang đến quyền lực tối cao đích thực của người sử dụng.

Ta đề nghị nhìn người tmùi hương bằng tuệ giác kia, ta nói với người thương rằng: “Mình chớ sống thon hòi nữa. Mình yêu cầu cùng trsinh hoạt về cùng với trường đoản cú thân. Đừng lừa dối nhau nữa. Chúng ta ko cần lừa dối nhau vày số đông gì mà hai ta sẽ đi kiếm sẽ gồm sẵn trong mỗi chúng ta.” Khi kia ta và fan ta thương đã thành các bạn đồng hành bên trên tuyến phố đạo, tuyến phố hướng chúng ta vào sự mày mò bên trong chđọng không hẳn kiếm tìm cầu sống bên phía ngoài.

lúc yêu thương ta cảm thấy mình mạnh khỏe, đầy năng lượng. Ta niềm hạnh phúc vị vẫn gặp được tín đồ tri kỷ. Năng lượng ấy thật trong trắng và xinh tươi. Nhưng ta phải ghi nhận quan tâm tích điện ấy bởi chánh niệm, còn nếu như không thì thương yêu đang dễ dàng trở thành gian khổ. khi đang gồm đọc biết, ta sẽ biết đề nghị làm những gì tuyệt cấm kị gì để mang về hạnh phúc cùng bình an cho tất cả những người ta tmùi hương. Đây đó là tình thân chân thật. Hãy nuôi chăm sóc phát âm biết bằng sự thực tập lắng nghe sâu và nói lời ái ngữ. Không bao gồm tình thương chân thực thì cần thiết gồm niềm hạnh phúc.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Di Chuyển Từ Bangkok Đến Pattaya : Tàu Hòa, Taxi, Bus

Tình yêu thương không dựa vào năm sức mạnh chổ chính giữa linh thì rất mạo hiểm vì ta dễ dẫn đến chịu ràng buộc vào phần lớn đường nét chân, thiện nay, mỹ của fan cơ. Nhưng nếu như bao gồm chánh niệm cùng định lực, ta vẫn biết phương pháp điều phục tình cảm, ko khiến cho tình yêu đó gây nên âu sầu cho chính mình với tình nhân. Tình yêu là 1 trong tích điện. Năng lượng ấy bao gồm đem về an ninh, yêu mến, cùng giải bay giỏi không? Hay nó chỉ sản xuất thêm ước mơ, lo lắng, với sợ hãi hãi? Giáo lý đạo Bụt khuyên ta cần yêu thích phần nhiều loài bọn chúng sanh nhỏng một người bà bầu yêu thích người con nhất. Tình yêu thương này, đạo Bụt gọi là Từ Bi Vô Lượng, tình thương thương không bờ bến. Từ bi vô lượng là mối cung cấp năng lượng rất nhiều. Năng lượng của niệm, định và tuệ sẽ giúp ta gửi tình thương thương nhỏ nhắn thành tình cảm thương không biên cương.

Bụt nói về tứ nguyên tố của tình thương chân thật: Từ (maitri) khả năng hiến tặng ngay nụ cười, Bi (karuna) kĩ năng có tác dụng vơi nỗi khổ, Hỷ (mudita) kĩ năng hoan tin vui hàng ngày, Xả (upeksha) tài năng không kỳ thị, ko rành mạch.

Tình yêu thương sống động thì không tồn tại tẩy chay. Ta thấy được gian khổ của fan tê là đau khổ của bản thân mình, hạnh phúc của fan cơ là niềm hạnh phúc của chính mình. Dưới tia nắng của trọng tâm vô sáng tỏ, niềm hạnh phúc cùng đau đớn mang ý nghĩa xã hội chđọng không thể là vấn đề của một cá thể. Nếu bọn họ thiếu hiểu biết bạn bạn đời, nếu như ta không chia sẻ niềm nhức nỗi khổ của tín đồ ta yêu thương thì đâu còn là yêu thương thương thơm nhưng mà chỉ là “tận hưởng thụ”, là sự việc thỏa mãn nhu cầu nhu yếu cá thể. Tình yêu sống động yên cầu quan tâm và kính trọng. Nếu quan tâm chăm sóc với kính trọng nhau, ta thấy ngay niềm nhức nỗi khổ của người kia với ta sẽ không còn tiếp tục có tác dụng khổ fan tê điều đó.

Để tình thân có ý nghĩa, ta đề xuất nuôi chăm sóc Bồ Đề Tâm, tâm Từ Bi Vô Lượng. Thực ra tình thương thanh mảnh cũng rất có thể hữu dụng. Một contact cảm xúc (cá nhân) cũng có thể giúp chúng ta bao gồm thêm tuệ giác về thực trạng của riêng rẽ ta và chứng trạng trái đất. Trong liên hệ tình cảm ấy, ta thực tập năm mối cung cấp tích điện tâm linch (tín, tấn, niệm, định, tuệ), mặt khác giúp fan tê trở nên tân tiến đa số sức khỏe ấy. Trước không còn ta học cách yêu thương thương thơm một bạn với tất cả gọi biết và tuệ giác của ta, rồi tiếp đến ta không ngừng mở rộng tình thương thương mang lại fan khác, rồi người khác nữa, cho tới Khi tình thân tmùi hương của ta bao phủ tất cả để biến chuyển trung ương Vô Lượng.

lúc thiền tập, bọn họ tiệm chiếu thâm thúy nhằm nuôi dưỡng an lạc, và ấp ủ thống khổ nhằm chuyển hóa chúng thành tuệ giác với giải thoát. Vậy thì yêu tmùi hương cũng đó là thiền đức tập. Ta tiệm chiếu sâu sắc tình thân của ta nhằm đổi mới tình thương ấy thành một nguồn sức mạnh vai trung phong linh. Mục đích là đổi khác tình thân nhỏ nhỏ nhắn thành tình thương vô lượng, nhằm hiến tặng cho ta cùng tín đồ không giống đông đảo món vàng mập nhất: từ bi, đưa hóa, với điều trị.

A-nan-đa là em crúc bác của Bụt. Một hôm trên đường đi khất thực, ngài thấy khát nước bèn tạm dừng bên giếng xin đồ uống. Khi ấy thanh nữ Ma-lăng-già đang dần múc nước. Ma-lăng-già ở trong lứa tuổi hạ luôn thể. Ở Ấn Độ rất lâu rồi, những người dân ở trong kẻ thống trị cao hơn nữa không bao giờ mang đến ngay gần hay va chạm vào những người dân ở trong lứa tuổi hạ luôn thể do hại bị lây nhơ bẩn. Vì vậy, Lúc A-nan-nhiều đến xin nước, Ma-lăng-già khước từ với nói: “Không, tôi không thể mang đến Thầy được vì chưng tôi nằm trong lứa tuổi hạ một thể, tôi không dám làm cho dơ bẩn dơ Thầy.” A-nan-nhiều đáp lại: “Theo đạo giáo mà lại tôi được học tập thì không có sự phân chia giai cấp. Đức Thế Tôn đã dạy Cửa Hàng chúng tôi rằng toàn bộ chúng ta phần đông bình đẳng, vậy xin cô cứ cho tôi nước.” Nghe vậy, Ma-lăng-già vui thăng hoa cực kì với múc nước mang đến A-nan-nhiều. A-nan-nhiều uống dứt, chắp tay lạy tạ trở về. Từ kia Ma-lăng-già mang lòng yêu thương A-nan-nhiều. Nàng mất ăn, mất ngủ, tưởng nhớ hình trơn đẹp tươi, đáng yêu và dễ thương của A-nan-đa. Bà chị em thấy phụ nữ mất ăn uống, mất ngủ vì thế đã kiếm tìm cách giúp bé.

Một ngày nọ, nhân khi A-nan-nhiều đi khất thực, chị em nhỏ Ma-lăng-già mời A-nan-nhiều về công ty mình nhằm cúng nhịn nhường. A-nan-nhiều gật đầu đồng ý theo về. lúc mang lại khu vực, hai chị em nhỏ Ma-lăng-già dâng lên A-nan-đa một chén con nước cam thảo dược liệu tất cả thuốc mê. Vừa uống vào A-nan-nhiều đang biết tức thì là gồm gì đặc biệt, nặng nề từ chủ và rất có thể bị lâm nguy. Thầy bèn chớp nhoáng thực tập thiền định. Thầy lẳng im ngồi xuống cùng theo dõi và quan sát khá thngơi nghỉ.

Bụt khi ấy có mặt tại tịnh xá Trúc Lâm, Ngài thắc mắc vì sao A-nan-nhiều đi thọ chưa về bèn không đúng nhị vị tỳ kheo không giống đi kiếm. Hai vị này mang lại nhà Ma-lăng-già với thấy A-nan-đa vẫn thiền đức tọa bèn đưa thầy về tịnh xá. Thấy vậy, Ma-lăng-già òa khóc nức nngơi nghỉ, đề nghị nhì vị tỳ kheo đưa luôn cô gái về tịnh xá nhằm gặp Bụt. lúc về mang đến tịnh xá thì tính năng của dung dịch mê vẫn giảm cùng A-nan-đa thức giấc hãng apple quay trở về. Thầy sụp xuống lạy Bụt, tạ ơn Bụt đang giải cứu. Khi đó Ma-lăng-già cũng vừa tới chỗ. Bụt bảo Ma-lăng-già ngồi xuống với hỏi: “Con yêu thầy A-nan-nhiều lắm sao?” Ma-lăng-già trả lời: “Dạ, bé yêu thương thầy A-nan-đa các lắm.” Bụt hỏi: “Vậy nhỏ yêu đồ vật gi vị trí thầy A-nan-đa? Con yêu hai con mắt tốt con yêu thương dòng mũi của thầy A-nan-đa?” Ma-lăng-già trả lời: “Dạ bé yêu đôi mắt, cái mũi, chiếc tai, cái miệng của thầy. Cái gì nhỏ cũng yêu thương hết. Không có thầy A-nan-nhiều dĩ nhiên con chết mất.”

Bụt bèn nói: “Thầy A-nan-đa có khá nhiều loại không giống cơ mà trường hợp biết thì bé đã yêu thầy ấy nhiều hơn thế nữa.”

“Dạ thưa là tất cả những gì ạ?” Ma-lăng-già hỏi Bụt.

Bụt mỉm mỉm cười trả lời, “Ví nlỗi tình thương to lớn, ví nlỗi người yêu đề trung ương của thầy A-nan-đa. Con bắt đầu chỉ thấy đôi mắt, loại mũi, dòng tai, chiếc miệng của thầy A-nan-đa thôi. Thầy A-nan-đa còn ttốt nhưng mà đang tự quăng quật cuộc sống đời thường giàu có để triển khai một khất sĩ với chí nguyện giúp cho nhiều người. Thầy A-nan-đa cần yếu làm sao hạnh phúc với cùng 1 xuất xắc hai tín đồ, bởi vì hạnh phúc ấy vượt nhỏ dại thon thả. Vì vậy nhưng thầy xuống tóc. Thầy ao ước làm niềm hạnh phúc mang đến những, không ít bạn. Thầy gồm đại đồng đẳng trọng điểm, thầy không thích chỉ thương thơm một fan cơ mà thương thơm toàn bộ phần lớn tín đồ. Bồ đề vai trung phong của thầy A-nan-nhiều hết sức rất đẹp. Nếu con rất có thể thấy được điều ấy nơi thầy A-nan-nhiều thì con vẫn thương thơm thầy ấy nhiều hơn thế nữa.

“Nếu bé thực sự thương thầy A-nan-nhiều thì con phải giúp thầy ấy thắng lợi được chí nguyện Khủng. Thầy A-nan-đa cũng giống như một luồng gió non. Nếu con ý muốn sở hữu và nhốt nó vào trong một cái hộp thì bé không còn tồn tại gió mát nữa. Thầy A-nan-đa cũng như một đám mây đàng hoàng trên khung trời xanh. Nếu con ước ao bắt với nhốt đám mây vào vỏ hộp khóa lại thì chẳng không giống gì nhỏ làm thịt thầy A-nan-đa, cũng chính vì con sẽ không thấy được số đông gì đẹp tuyệt vời nhất địa điểm thầy. Nếu nhưng mà bé thấy được điều này thì bé đang tmùi hương thầy ấy nhiều hơn thế nữa cùng bé đang thương thơm ra làm sao để cho thầy A-nan-nhiều vẫn luôn là thầy A-nan-đa, cũng giống như khiến cho đám mây vẫn chính là đám mây, khoan thai bên trên khung trời xanh vào.

“Con tránh việc nghĩ rằng chỉ thầy A-nan-nhiều new có chí nguyện đẹp mắt như vậy. Con cũng như vậy, con cũng có chí nguyện đẹp nhất như thế. Con cũng rất có thể sống như thầy A-nan-đa, giả dụ nhỏ thực thụ thương thầy A-nan-nhiều với thấy được người tình đề trung tâm của thầy. Con hoàn toàn có thể trngơi nghỉ về trường đoản cú thân cùng thấy rằng vào con cũng có bồ đề trung ương, với nhỏ hoàn toàn có thể phát nguyện với thầy A-nan-nhiều rằng nhỏ vẫn sống ra sao nhằm ngày càng đem về niềm hạnh phúc đến nhiều người dân.”

Nghe Bụt nói như vậy, thiếu nữ khôn xiết ngạc nhiên: “Con chẳng đáng bỏ ra cả. Con nằm trong thế hệ hạ nhân tiện, con quan trọng tạo nên ai hạnh phúc được.” Bụt nói: “Có chứ đọng, bé vẫn làm được rồi. Con đang bao gồm sẵn trong bé hồ hết gì là thật, là lành, là đẹp. Ai cũng đầy đủ điều này cả, chỉ cần biết trsinh hoạt về cùng với từ bỏ thân thì ta có thể tiếp xúc với mọi phân tử như là của cẳng chân, thiện tại, mỹ trong ta, sẽ tạo nên lòng tin cùng biết chắc rằng ta hoàn toàn có thể đem về hạnh phúc mang lại tương đối nhiều fan.”

Ma-lăng-già hỏi Bụt: “Dạ thưa, quả thật như vậy sao? Con rất có thể xuất gia làm cho một chị em khất sĩ và hỗ trợ cho vô vàn người nlỗi thầy A-nan-nhiều sao?” Bụt trả lời: “Được chứ. Nếu bé tiếp xúc cùng với mọi gì là chân, thiện nay, mỹ vào bé với kkhá dậy trung tâm từ bi vào bé thì bé cũng hoàn toàn có thể nlỗi thầy A-nan-đa với tạo cho không ít người dân được hạnh phúc.” Được Bụt knhị msống tuệ giác, Ma-lăng-già sụp xuống đhình ảnh lễ Bụt. Ma-lăng-già biến đổi một sư cô và tình yêu của đàn bà vẫn mở rộng thành tâm Từ Bi Vô Lượng.

Cũng vào thời Bụt, tất cả một vị tỳ kheo thương hiệu là Vaikali. Thầy Vaikali rất mực quyến luyến Bụt, cực kỳ mực thương thơm Bụt, cơ mà tình thương ấy thật nông cạn. Đối cùng với thầy Vaikali, Bụt là 1 trong cục cưng hào quang đãng sáng chói. Thầy Vaikali siêu mê say được ngồi ngay gần Bụt. Được ngồi ngay sát Bụt là thầy cảm thấy an ninh, niềm hạnh phúc, thỏa mãn nhu cầu rồi. Thầy ko mấy nhằm trọng tâm vào lời Bụt giảng, chỉ để ý ngắm nhìn và thưởng thức Bụt. Thầy ngồi kia, ngay gần kề Bụt mà lại chỉ thấy “mẫu nhẵn mờ” của Bụt, chỉ thấy 1 phần siêu nhỏ dại vẻ đẹp nhất của Bụt. Thầy Vaikali không thấy được tuệ giác mập, từ bi phệ của Bụt.

Sau một thời hạn, thấy thầy Vaikali tu tập vẫn còn đấy yếu ớt kém, Bụt không cho thầy Vaikali đến ngay sát cùng cấm đoán thầy làm thị mang nữa. Thầy Vaikali cho là bản thân bị Bụt hắt hủi, Bụt không thể tmùi hương bản thân nên có ý định trầm mình. Bụt biết vậy nên sẽ kiếm tìm bí quyết cứu vãn thầy Vaikali. Bụt mang lại chạm mặt thầy và chỉ cho thầy thấy rằng tình tmùi hương của thầy không hẳn là 1 trong tình thương sâu sắc của một tín đồ xuống tóc cơ mà chỉ là sự luyến ái nông cạn. Bụt đang chỉ đến Vaikali thấy rằng nằm trong bé người thầy là phiên bản tính chân, thiện, mỹ và Bụt khuyên Vaikali nạm vì chạy theo các chiếc rất đẹp bên phía ngoài thì nên trsinh hoạt về đưa ra các cái đẹp ngơi nghỉ phía bên trong mình.

Ban đầu thì ta mê say một hình hình họa đẹp nhất làm sao đó. Ta ước ao chiếm hữu, rồi vày vậy cơ mà âu sầu. Nhưng sau khoản thời gian tỉnh ngộ vị nhận ra rằng hình ảnh ấy chỉ với hư vọng, ta gạt nó qua một bên và đuổi theo một hình ảnh khác. Ta cứ rong ruổi như thế xuyên suốt cả cuộc đời, kiếp này thanh lịch kiếp không giống, mà lại không bao giờ chạm chán được đối tượng đích thực của tình thương. Nhưng ví như ta chạm chán được một bạn luôn vững tin vào bạn dạng tính thiện của bản thân thì ta rất có thể coi tín đồ ấy là tnóng gương nhằm làm theo cùng ta hoàn toàn có thể trsinh sống về từ bỏ thân với xúc tiếp cùng với hồ hết gì chân, thiện nay, mỹ trong ta. khi đó ta sẽ niềm hạnh phúc, và không thể long dong rong ruổi. Ta rất có thể yêu thích toàn bộ đông đảo loại chđọng chưa phải chỉ một bạn, cùng với tình yêu quý kia, ta phụng sự cuộc sống ko mỏi mệt mỏi. Đây chính là đông đảo gì Bụt sẽ làm cho trong cả cả cuộc đời Ngài: cứu giúp độ cùng mếm mộ tất cả chúng sinh.

Bậc minh sư là người có công dụng chỉ mang đến ta thấy rằng trong ta cũng đều có một minh sư, với ta đề nghị trsinh hoạt về phụ thuộc bậc minch sư vào ta rộng là lưu luyến một đạo sư bên phía ngoài, bởi vì một đạo sư bên phía ngoài rất có thể là 1 đạo sư hàng fake. Một vị thầy chân bao gồm đang luôn khuyên ổn ta trsinh sống về tiếp xúc cùng với vị thầy vào ta. Nếu quy y cùng với đạo sư trong ta thì ta sẽ không còn khi nào thuyệt vọng. Nếu đợt sóng luôn luôn tin cẩn vào trường đoản cú tính là nước thì dịp sóng kia ko bao giờ thuyệt vọng.

Cũng nhỏng bậc đạo sư thực sự đó là ta, đối tượng người dùng của tình thân thực thụ cũng đó là ta. Phải biết mếm mộ thiết yếu ta, phải ghi nhận trsinh sống về cùng với phiên bản tính chân thực, để dấn diện hầu như gì xuất sắc lành, gần như gì là chân, thiện tại, mỹ vào ta. Rồi lúc đó ta đang có thể dìm diện phần đông đức tính ấy vào người không giống. Lúc vẫn hoàn toàn có thể nhận diện được tính chân, thiện nay, mỹ thực sự trong ta và trong tín đồ khác, ta vẫn không còn bị hình tướng bên ngoài lường gạt. khi mếm mộ ai, ta gồm nghĩa vụ quan sát bạn ấy cơ mà không tồn tại tri giác sai trái. Thiện nay thực thụ cất mỹ thực sự cùng chân đích thực. Đây là tuệ giác tương tức. Điều chân thật luôn luôn luôn đẹp tươi, câu hỏi tốt lành luôn luôn luôn xinh tươi. Và phần đông gì xinh tươi luôn là chân thật, luôn luôn là giỏi lành.

Ta thuộc thực tập với những người tmùi hương, xúc tiếp cùng với chân, thiện tại, mỹ nơi phiên bản thân sẽ giúp đỡ được ta và giúp bao nhiêu người không giống. Đây là con phố của Bụt. Dù đến ta là fan xuống tóc, là vk tốt ông xã, là bạn gái giỏi các bạn trai, thì đừng từ bỏ lừa dối bản thân và lừa dối fan không giống, cùng cũng chớ bị fan khác lừa dối. Ý thức rằng đầy đủ gì mà ta đã tìm đã có sẵn vào ta, đó là một trong giác ngộ rất cao. Nhờ vậy mà buồn bã dứt với ta sẽ tiến hành niềm hạnh phúc.